Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2012

Nhớ Tết xưa...

Ngày xưa sao mà khổ. Cả nhà 6 miệng ăn nhưng bữa nào món chủ đạo cũng chỉ rau muống luộc.   Hôm nào có tí gì tươi tươi như cá kho (cá đồng tiền bé tí tẹo, mình mỏng dẹt, rặt xương là xương, hoặc cá mè ranh), hay tí thịt bạc nhạc rang đã là tươm tất lắm, người cứ sướng run lên. Ngày còn bé, năm nào cũng mong ngóng đến Tết. Mong đến Tết để được ăn ngon, được mua quần áo mới.    Năm nào con gái rượu cũng được ngồi vắt vẻo sau xe đạp đi sắm Tết với bố. Nói là sắm Tết cho oai chứ bố con ra về cũng chỉ tòn ten một cành đào và túi mứt Tết, trong đó èo uột vài món hàng mậu dịch như hộp mứt, gói chè "ba hào", bao thuốc lá, miếng bì lợn sấy khô,... Bố cưng chiều con gái rượu duy nhất nên  thường mua cho chiếc nơ cài tóc kết bằng vải nhựa màu để làm dáng. Năm nào khá tí nữa thì được thêm đôi dép nhựa Tiền Phong, bộ quần áo vải phin (hay vải chéo go). Có thế thôi mà đã sướng run người, chạy khoe khắp khu tập thể. Tối nằm ngủ nơ vẫn cài mái tóc, tay vẫn ôm khư khư bộ quần

Nhớ Tết ngày xưa.

Còn hơn tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán nhưng chẳng hiểu sao cảm giác nôn nao chờ đón năm mới đã len lén thoảng nhẹ vào hồn tự lâu lắm rồi. Những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ quên giờ như bừng tỉnh khiến xao động cả một vùng ký ức. Có phải vì cảnh người xe tấp nập ngược xuôi, chen chúc nhau mua sắm Tết? Hay vì những mặt hàng ngày Tết đã đập vào mắt ngay khi vừa bước vào cửa các siêu thị? Tự dưng lại nhớ dạo còn bé, thường tung tăng hớn hở theo mẹ đi sắm Tết. Phố phường ngày thường bỗng khác lạ hẳn với các gian hàng mới dựng thoáng phảng phất mùi gỗ, với bao dòng xe cộ nối đuôi nhau tưởng chừng như kéo dài đến vô tận. Từ sáng sớm đến tận tối khuya, tiếng người cười nói, rao hàng, mặc cả xen lẫn tiếng xe cộ ầm ĩ đã tạo thành một âm thanh riêng biệt của bầu không khí dịp cận Tết. Gian nhà lồng chợ rộng lớn lúc này bị chìm khuất giữa các gian hàng rượu, bánh, kẹo, mứt, trái cây quây tròn xung quanh tạo thành một vòng đai hấp dẫn với đủ hương vị m

Rồi đây Tết sẽ ra sao?

Tết Nguyên đán - bắt đầu một chu kỳ mới của năm âm lịch - cũng dường như trở thành ngày của vui chơi, ngày của đoàn tụ, ngày của gặp gỡ và chuyện ăn uống không còn là điều hệ trọng nữa. Một mùa xuân mới đã về. Nhà nhà, người người lại háo hức với ngày đầu xuân, với ngày Tết mà từ hàng ngàn năm nay đã trở thành một mỹ tục văn hoá. Nhớ thời chưa xa, khi tem, phiếu mua hàng Tết còn như “báu vật” của mọi gia đình, thì ngày giáp Tết quả là cam go. Ngày thường rau cháo thế nào cũng xong, nhưng ngày Tết thì dù giàu hay nghèo cũng phải lo lấy nồi bánh chưng, sắm manh áo mới, toan tính sao cho mâm cỗ ngày Tết được đầy đặn. Thế nên người hàng phố thì tích luỹ tem phiếu, mua được vài cân thịt mang về nhà là ai nấy hả hê, chỗ này gói bánh, chỗ kia giò xào, rán tý mỡ, rồi kiếm cái chân giò nấu măng.   Gói bánh chưng - nét cổ truyền ngày Tết.   Người ở trong làng thì rủ nhau “đụng” lợn. Mờ đất đã nghe tiếng lợn kêu inh ỏi, trẻ con tíu tít chạy ra chạy vào. Đến lúc tất cả đượ