Chuyển đến nội dung chính

Mắt bão - Con mắt giận dữ của bầu trời

Chỉ có những người dũng cảm mới dám nhìn trực diện vào đôi mắt của bầu trời!
Mắt bão, hay còn gọi là tâm bão, là vùng trung tâm của các cơn lốc xoáy mạnh. Mắt bão thường có hình xoáy tròn và có đường kính rất lớn (khoảng 40-65km), đôi khi chúng cũng có thể là hình chữ nhật hoặc một dạng bất thường nào đó xuất hiện ở những cơn bão đang suy yếu.
Sự hình thành mắt bão tương đối phức tạp. Khi các cơn bão sét được hình thành tập trung, xuất hiện những vòng mưa xoay tròn tại trung tâm. Sau đó khi bão sét mạnh hơn, mưa nặng hơn hình thành mưa ở tầng trên của bão xoáy và dẫn đến vùng xoáy ngược ở tầng này. Tiếp đó, vùng xoáy ngược sẽ tràn vào trung tâm của bão xoáy, đẩy không khí ra gây một hiệu ứng tăng cường. Không khí bắt đầu giảm ở tâm bão, tạo ra một khu vực gần như không mưa – đó chính là mắt bão.
Mắt bão là một hiện tượng tự nhiên rất nguy hiểm và không dễ gì để có thể tiếp cận với chúng. Những bức ảnh dưới đây được chụp bởi một người thợ điện dũng cảm Sean Heavey, một con người đã mạo hiểm cả tính mạng để có được những tư liệu quý giá về thiên nhiên dữ dội. Người thợ điện này đã theo đuổi chụp bão 7 năm qua, và năm nay những kiệt tác của ông đã nhận được giải thưởng uy tính từ tổ chức địa lý quốc gia National Geographic.
Dưới đây là 9 bức ảnh đẹp nhất trông bộ sưu tập bão của Heavey.
 
Bức ảnh được chụp tại phía tây thành phố Glasgow thuộc bang Montana (Hoa Kỳ). Nhà nhiếp ảnh nghiệp dư 34 tuổi đã tóm gọn mắt bão trong 3 bức ảnh được lựa chọn từ 400 cú nháy hướng về phía bầu trời đang nổi cơn giận dữ.
 
Cột mưa xối xả dữ đội tại tâm đám mây bão
 
Đám mây đen khổng lồ cuồn cuộn nhanh chóng xâm chiếm cả một vùng trời rộng lớn tại Glasgow, bang Montana.
 
Cơn siêu bão đang bắt đầu được hình thành trước khi thả những cơn bom mưa khủng khiếp lên vùng đất Montana.
 
Bức hình ghi lại vành đai của cơn giông bão khi nó bắt đầu vươn mình lan rộng ra xung quanh.
 
Đây là chân dung của người anh hùng săn bão Sean Heavey và “chiến công” chụp lại sự nổi giận của mây, chớp và mưa gió!
 
Cơn bão ùn ùn kéo đến nhanh chóng che kín bầu trời. Dường như có một cuộc chiến giữ khối mây đen xám xịt với “vị thần ánh sáng” và lợi thế thì đang nghiêng về kẻ áo đen.
 
 
Mưa “điên cuồng” tấn công lên đồng cỏ ở thành phố Glasgow, cùng với gió tạo ra nhưng vệt cong khổng lồ trên bầu trời.
 
Giống như trong câu chuyện huyền thoại, “thanh gươm ánh sáng” đang cố đâm thủng vòng vây dày đặc của cơn bão. 

http://kenh14.vn/c126/2010121110194266/mat-bao-con-mat-gian-du-cua-bau-troi.chn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST