... Xin em hãy thở thật sâu, bởi trên đường đời trải đầy những nụ hoa yêu, luôn có một nụ hoa nào đó thuộc về em...
Khi người ấy không yêu em, đừng bao giờ gọi điện thoại cho người ấy nữa. Cho dù em gọi, người ấy cũng sẽ nói “Được, nhưng có điều anh bây giờ bận rồi. Tối nay gọi lại cho anh đi, hoặc là có thể sẽ gọi lại cho em”. Và em lúc đó xin đừng bao giờ tin là thật, người ta chỉ là tìm ra một lý do hợp lý để cho có mà thôi. Xin em đừng chờ đợi, đừng bao giờ lừa dối chính mình. Làm như thế người ấy sẽ bắt em chờ đợi mà chẳng biết đến bao giờ…
Khi người ấy không yêu em, xin em ở trước mặt người ấy đừng bao giờ rơi nước mắt, khi đau ốm đừng bao giờ nói cho người ấy nghe. Người ấy sẽ chẳng dành cho em sự chú ý hay quan tâm nào đâu, nhiều nhất là có một chút đồng tình, và mong sự kiêu ngạo của em, đừng vứt bỏ đi những cái vốn có thuộc về sự kiêu ngạo ấy. Tuy nhiên rất nhiều người, đã vì tình yêu mất đi quá nhiều. Ngay cả dũng khí đứng dậy cũng không cón, kiêu ngạo ở đâu? Chỉ là cần phải nhớ, chỉ có người yêu mình, mới thực sự có thể tiếc thương cho em. Mà không phải là sự đồng tình một cách thờ ơ, thương hại.
Khi người ấy không yêu em, tình yêu của em trở thành trách nhiệm của người ấy. Xin em đừng bao giờ tính toán rằng mình sẽ được gì, đừng bao giờ hy vọng có bất kỳ sự báo đáp nào. Đang yêu người không yêu mình, thì bản thân không thể có báo đáp. Đừng so đo đúng hay sai. Như thế sẽ vui vẻ.
Cần phải nhớ, tình yêu giữa em và người ấy là đơn phương, em có lòng, nhưng người ấy vô tâm. Cho nên cũng không thể trách người ấy. Là vì có lẽ ấy cũng muốn làm điều đó tốt hơn một chút, không cần phải hờ hững với em như thế kia. Chỉ là yêu một người, đối tốt với một người. Vốn dĩ chính là một thứ bản năng. Xin lỗi, người ấy không có thứ bản năng đó.
Khi người ấy không yêu em, mong em đừng mất đi sự tự tin của bản thân. Bởi vì yêu một người, không phải người ấy giỏi giang, mà đó chỉ là một thứ cảm giác. Người ấy khiến em có cảm giác đó, vì em yêu người ấy. Giống như vậy, người ấy không yêu em, cũng không phải là do em không giỏi giang. Giỏi giang, không phải là lý do để yêu. Nhìn xem, vẫn còn có bao nhiêu người yêu mình, chỉ một điệu cười nhạt, cùng đã đẹp khác nhau rồi.
Khi người ấy không yêu em, nhất định cần phải cầu chúc cho người ấy được hạnh phúc. Có yêu rồi không nên có hận, oán hận rất xấu xí. Sao lại để thứ đẹp đẽ nhất trong cuộc sống trở thành kinh tởm? Cũng đừng cảm thấy bất bình. Ra đi. Người ấy mất đi một người yêu người ấy, cònêm mất đi một người không yêu mình, nhưng thứ đạt được là một cuộc sống mới, một cơ hội yêu mới.
Xin em đừng nghĩ đến “vĩnh viễn”. Yêu không có vĩnh viễn, nay em yêu người ấy sâu đậm, nhưng sẽ có một ngày em không còn yêu người ấy nữa. Người ấy chỉ là đến cái ngày ấy sớm hơn em một bước mà thôi. Khi người ấy không yêu em, mong em hãy giữ lấy một chút ký ức ấm áp, đừng để sự dịu dàng ấy chầm chậm héo tàn.
Khi người ấy không yêu em nữa, xin em hãy thở thật sâu. Trên đường đời trải đầy những nụ hoa yêu, luôn có một nụ hoa nào đó thuộc về em. Đó không phải là an ủi, mà là, đời này kiếp này sớm đã an bài như thế rồi.
Khi người ấy không yêu em, xin em ở trước mặt người ấy đừng bao giờ rơi nước mắt, khi đau ốm đừng bao giờ nói cho người ấy nghe. Người ấy sẽ chẳng dành cho em sự chú ý hay quan tâm nào đâu, nhiều nhất là có một chút đồng tình, và mong sự kiêu ngạo của em, đừng vứt bỏ đi những cái vốn có thuộc về sự kiêu ngạo ấy. Tuy nhiên rất nhiều người, đã vì tình yêu mất đi quá nhiều. Ngay cả dũng khí đứng dậy cũng không cón, kiêu ngạo ở đâu? Chỉ là cần phải nhớ, chỉ có người yêu mình, mới thực sự có thể tiếc thương cho em. Mà không phải là sự đồng tình một cách thờ ơ, thương hại.
Khi người ấy không yêu em, tình yêu của em trở thành trách nhiệm của người ấy. Xin em đừng bao giờ tính toán rằng mình sẽ được gì, đừng bao giờ hy vọng có bất kỳ sự báo đáp nào. Đang yêu người không yêu mình, thì bản thân không thể có báo đáp. Đừng so đo đúng hay sai. Như thế sẽ vui vẻ.
Cần phải nhớ, tình yêu giữa em và người ấy là đơn phương, em có lòng, nhưng người ấy vô tâm. Cho nên cũng không thể trách người ấy. Là vì có lẽ ấy cũng muốn làm điều đó tốt hơn một chút, không cần phải hờ hững với em như thế kia. Chỉ là yêu một người, đối tốt với một người. Vốn dĩ chính là một thứ bản năng. Xin lỗi, người ấy không có thứ bản năng đó.
Khi người ấy không yêu em, mong em đừng mất đi sự tự tin của bản thân. Bởi vì yêu một người, không phải người ấy giỏi giang, mà đó chỉ là một thứ cảm giác. Người ấy khiến em có cảm giác đó, vì em yêu người ấy. Giống như vậy, người ấy không yêu em, cũng không phải là do em không giỏi giang. Giỏi giang, không phải là lý do để yêu. Nhìn xem, vẫn còn có bao nhiêu người yêu mình, chỉ một điệu cười nhạt, cùng đã đẹp khác nhau rồi.
Khi người ấy không yêu em, nhất định cần phải cầu chúc cho người ấy được hạnh phúc. Có yêu rồi không nên có hận, oán hận rất xấu xí. Sao lại để thứ đẹp đẽ nhất trong cuộc sống trở thành kinh tởm? Cũng đừng cảm thấy bất bình. Ra đi. Người ấy mất đi một người yêu người ấy, cònêm mất đi một người không yêu mình, nhưng thứ đạt được là một cuộc sống mới, một cơ hội yêu mới.
Xin em đừng nghĩ đến “vĩnh viễn”. Yêu không có vĩnh viễn, nay em yêu người ấy sâu đậm, nhưng sẽ có một ngày em không còn yêu người ấy nữa. Người ấy chỉ là đến cái ngày ấy sớm hơn em một bước mà thôi. Khi người ấy không yêu em, mong em hãy giữ lấy một chút ký ức ấm áp, đừng để sự dịu dàng ấy chầm chậm héo tàn.
Khi người ấy không yêu em nữa, xin em hãy thở thật sâu. Trên đường đời trải đầy những nụ hoa yêu, luôn có một nụ hoa nào đó thuộc về em. Đó không phải là an ủi, mà là, đời này kiếp này sớm đã an bài như thế rồi.
Nhận xét
Đăng nhận xét