Chuyển đến nội dung chính

Đại bàng - bài học thay đổi để tồn tại và phát triển

Bao nhiêu người trong chúng ta dám thử một lần đập gãy mỏ và móng vuốt của mình, chịu đựng đau đớn cho một cuộc hồi sinh?

Đại bàng - loài chim có tuổi thọ cao nhất trong chủng loại của mình. Chúng có thể sống tới 70 tuổi. Nhưng rất ít người biết được, để có thể sống tới năm 70 tuổi ấy, chúng đã phải trải qua một quyết định khó khăn nhất của đời mình vào năm 40 tuổi.
Năm 40 tuổi - Móng vuốt của nó bắt đầu bị lão hóa, không còn đủ linh hoạt để tóm giữ con mồi. Chiếc mỏ dài và sắc của nó cùn đi, vừa dài và vừa cong gần như chạm ức. Đôi cánh nặng nề và già cỗi kèm với bộ lông dày phủ đầy trước ngực khiến cho chúng khó bay lượn, chưa kể mỗi lần bay lại mất rất nhiều sức.
Chính vì thế, vào năm 40 tuổi, chúng đứng trước 2 sự lựa chọn: Một là chấp nhận thực tại, cứ như vậy và kết thúc sự sống. Hai là trải qua quá trình thay đổi chính mình với 150 ngày đầy khó khăn và đau đớn.
Trong quá trình 150 ngày ấy, Đại bàng sẽ bay lên một đỉnh núi, tại đây chúng sẽ đập mỏ vào mỏm đá cho đến khi mỏ cũ gãy rời ra. Và rồi Đại bàng chờ một thời gian cho đến khi chiếc mỏ mới được mọc ra, chúng sẽ dùng chiếc mỏ ấy bẻ gãy các móng vuốt cũ đã lão hóa và bào mòn. Khi có móng vuốt mới nó sẽ dùng những chiếc vuốt ấy nhổ đi hết những chiếc lông đã già cỗi. Đợi khi những chiếc lông vũ mới mọc ra, hoàn thiện như lúc trưởng thành ban đầu của nó.
ảnh dai bang,đại bàng,bài học từ đại bàng,bai hoc dai bang,phat trien,thanh cong,thành công,tồn tại,ton tai
Và sau 5 tháng, trải qua bao khó khăn và đau đớn, Đại bàng lại tiếp tục bay lượn trên bầu trời - Chào mừng cuộc tái sinh của mình và tiếp tục sống thêm 30 năm hoặc hơn thế nữa.
Con người chúng ta cũng vậy, mấy ai trong chúng ta chịu chấp nhận bỏ đi những điều gọi là quá khứ, những thứ gọi là “ cái tôi quá lớn”, những suy nghĩ tiêu cực, những điều mà chúng ta hay gọi chúng là “ Thói quen rồi, khó mà thay đổi”,…
Để tồn tại và phát triển, chúng ta cần phải thay đổi, cần phải chấp nhận khó khăn và dùng chính ý chí, nghị lực sống của mình để vượt qua tất cả. Không ai có thể phát triển khi cứ giữ khư khư cái gọi là “ bảo thủ” và “ độc đoán”. Và khó mà thành công khi bạn vẫn luôn hoài tưởng về một quá khứ mà không nhìn nhận và thay đổi ở hiện tại và chuẩn bị cho tương lai. Như một ai đó đã từng nói:
Muốn hạnh phúc, muốn thành công bạn phải trải qua rất nhiều chông gai và thử thách. Hãy như loài chim này, chịu đựng và vượt qua tất cả. Bạn sẽ thành công!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST