Đối với đàn ông, việc mang theo quá nhiều những nỗi đau từ tuổi trẻ đến một ngày sẽ cầm chân họ lại. Khi đó người ta sẽ hành xử theo xu hướng chạy trốn những nổi sợ của bản thân. Tuy nhiên, có những nỗi đau cực kỳ đáng để mang theo mãi mãi.
Mất một công việc dạy họ về việc bản thân mình chưa đủ chuyên nghiệp. Mất một người bạn không chỉ là bài học chết người về việc nhìn rõ đâu là thù; đâu mới thực sự là bạn. Mất mát về những mối quan hệ chỉ cho mỗi người về định mức khuây khoả mà hai bên luôn phải tôn trọng. Mất một người đàn bà, là nỗi đau về việc bản thân chưa đủ để được có một nửa còn lại.
Sự thật trên đời là con người nhớ những nỗi đau nhiều hơn hạnh phúc. Thế nên tất cả hạnh phúc qua đi đến một ngày rồi sẽ nguôi ngoai, còn đau đớn lại là bài học bạn mang theo (có thể là) cả đời. Miễn rằng bài học ấy khiến bạn làm mọi thứ tốt lên, biết cách cân bằng mọi thứ, biết làm, biết yêu, biết sống thì nó là có ý nghĩa.
Đến một lúc, mỗi người rồi cũng sẽ phải đối mặt với nỗi sợ ở trong lòng để mà vượt qua chính mình. Tuy nhiên, đó là câu chuyện khi bạn đã tích luỹ đủ để “lên level”.
Còn lại, cuộc đời của đàn ông muốn làm kẻ mạnh, là phải biết đứng lên và tiếp tục CHẠY.
– Wick –
Nhận xét
Đăng nhận xét