Chuyển đến nội dung chính

"Đối với người cũ, thái độ tốt nhất chính là: Không liên lạc, không chửi mắng, không chúc phúc."
Không nên liên lạc, và cũng đừng cố gắng kéo dài hi vọng mỏng manh ấy bằng tình bạn. Người ta chia tay rồi mà vẫn có thể làm bạn thì chắc chắc họ vẫn còn tình cảm hoặc có những vấn đề khúc mắc chưa giải quyết. Còn liên lạc là còn luyến tiếc, còn chưa chịu chấp nhận kết cục. Chính điều đó làm mờ mắt ta, làm ta không đủ can đảm để đón nhận những tình cảm khác.
Không chửi mắng người cũ. Vì sao? Vì ta từng yêu cô ấy, từng coi cô ấy là người phụ nữ của đời mình. Ta từng dùng những lời hay tiếng đẹp, dùng thái độ ân cần để đối xử mới có được nàng. Chửi mắng hay lăng mạ chỉ làm tâm trạng chúng ta xấu hơn. Hạ thấp người mình từng yêu cũng là tự hạ thấp chính con người mình. Bản chất người đàn ông tốt hay xấu được thể hiện bằng thái độ của anh ta sau khi chia tay.
Không chúc phúc cho người yêu cũ? Quả thật tôi cũng mong em hạnh phúc, nhưng hạnh phúc nhất đó là ta ở bên nhau. Bây giờ, chúng ta đường ai nấy đi. Vẫn mong cho nhau hạnh phúc, nhưng chỉ mong đừng để nhau chứng kiến hạnh phúc riêng.
Đàn ông, cứ tưởng mình lạnh lùng và vô tình lắm. Nhưng rồi vô tình gặp một người, dốc lòng để yêu, hết mình cố gắng...và cuối cùng phải đi đến ngõ cụt. Lúc ấy chợt thấy, đàn ông cũng chỉ giỏi tỏ ra lạnh lùng và vô tình hơn phụ nữ thôi.
Ai có thì phải tự giữ, mất rồi chẳng đoái hoài được đâu 
#Gai

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST