Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Ngồi không, nội muốn bệnh!

Trời mưa, nội ngồi trên bộ ván nhìn xa xăm ra trước sân nhà, phía có con ngõ nhỏ dẫn ra đường cái. Biết nội đang ngóng chú Út trên thành phố gần tháng nay nay chưa về thăm nội, tôi rón rén lại gần bên nội và thỏ thẻ: Con ngoáy trầu cho nội ăn nha! Rồi nhanh nhảu với tay cầm chiếc ống ngoáy chờ nội têm trầu bỏ vào để tôi ngoáy. Nội lựa một lá trầu xanh mướt, lấy tay vuốt vuốt rồi ngắt ngọn lá bỏ qua một bên. Quả cau tươi, nội dùng dao bổ ra làm tư, tách lấy một phần hạt cau. Tôi rất thích con dao bổ cau của nội. Không biết nội dùng từ bao giờ mà lưỡi dao mòn khuyết một bên khá sâu, nhưng con dao rất chắc và sắc lẹm, vì thế không bao giờ nội cho phép tôi dùng đến. Sau cùng, chờ nội quệt một chút vôi non lên lá trầu xanh, cuộn vào một góc hạt cau là tôi vội vàng cầm lấy bỏ vào chiếc ống ngoáy nhỏ xíu bằng đồng. Một tay tôi giữ chặt ống ngoáy, còn tay kia thì cầm chiếc chìa, ngoáy thật mạnh vào miếng trầu cho đến khi nào hỗn hợp trầu cau nhừ ra thì đưa cho nội.   Tuổi già cần được nghỉ ngơ
Các bài đăng gần đây

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở quê, có mấy loại

Bình dị như hoa huệ chuối

Nhà có mảnh vườn nho nhỏ trước sân, lâu nay mãi lo công việc mình quên chăm sóc để cỏ dại mọc um tùm. Cả tháng nay gặp trời mưa, thế là các loại dây leo trở mình vươn những chiếc ngọn dài ngoằng đeo bám tùm lum lên mái nhà, có ngọn bò vào tận cửa sổ. Thế là một ngày chủ nhật đẹp trời, tôi quyết định không đi chơi, ở nhà dọn vườn cho sạch sẽ.   Ban đầu, tôi nhổ hết những bụi cỏ dại và những đám dây leo rậm rạp, khoảng sân giờ trông đã sáng sủa hơn. Sau đó, tôi sắp xếp lại vị trí các chậu hoa. Thay giá thể cho mấy giò lan còi cọc. Tỉa bớt những cành nhánh héo khô của cây hoa hồng và cây cúc vạn niên. Xong xuôi đâu đó, tôi đứng ngắm lại mảnh vườn, sực nhớ thiếu thiếu một thứ gì đó. Để tôi nhớ lại từ từ. Hồi xưa, hồi tôi còn bé, trước sân nhà có cây mận quả trắng. Kế bên cậy mận, má đặt một lu nước để mỗi khi đi làm về, ba ra lu múc nước rửa mặt. Sau này, ba mua xi măng về trộn cát tráng lại cái sân để bà nội đi bớt trơn trợt. Chỗ có cây mận, ba xây gạch thành vòng tròn quanh gốc cây như m
  Bạn sẽ nghĩ rằng họ yêu nhầm người, nhưng thực tế là họ đang yêu đúng người. Cô chuốt bút chì sẽ chỉ bào mòn anh bút chì còn cô đai ốc sẽ khiến anh bu lông bị hạn chế cử động. Thỉnh thoảng khi chúng ta tin rằng chúng ta hợp với đối phương trên nhiều phương diện, có thể chúng ta lại không đủ tốt và hữu ích cho cuộc đời của họ. Kiểu quan hệ hay kiểu bạn đời bạn đang có là gì không quan trọng, điều quan trọng là hai bạn khiến đối phương cảm thấy thế nào và giá trị các bạn đem lại cho nhau. (Ngô Triệu Khánh Ngọc Sưu tầm)
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST
  "Sau đó, tình cảm biến mất, người cũng rời đi, hồi ức còn lại vụn vặt, buồn vui cũng chẳng còn nhớ rõ. Chỉ biết rằng, một người trước đây từng thân thiết đến vậy, sau này sẽ không có lại nữa." - Nhụy Hy Ảnh phim: My Love (2021)
  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)