Chuyển đến nội dung chính

Đừng níu kéo những kẻ phản bội

Sau này nếu có ai hỏi: Phải làm gì nếu người mình yêu trở thành kẻ phản bội, chạy theo người khác? Có thể trả lời một cách rành mạch: Hãy buông tay đi thôi!

Tuyệt đối đừng khóc lóc chạy theo, cho dù có đau lòng muốn chết, cho dù có còn yêu thương đến mấy. Bởi vì những kẻ phản bội, những người đã dứt áo quay đi, lời hứa hẹn khi xưa bỗng chốc hóa thành hư ảnh, hà tất phải biến mình thành kẻ đáng thương nhất thế giới như thế?
 
Khi cảm xúc đã đổi khác, trái tim cũng tự động quay lưng, người đã từ bỏ ta để đuổi theo một hình bóng khác. Đối diện với một sự vứt bỏ nhẫn tâm như thế, chúng ta đã chẳng còn gì để đánh mất nữa rồi, sự tự tôn cuối cùng vẫn phải giữ lại đúng không?
 
Đừng níu kéo, bởi vì bạn càng níu kéo, đối phương càng tìm cách vũng vẫy hoặc ruồng bỏ, cho đến khi sự thiếu kiên nhẫn biến thành sự tàn nhẫn. Cho đến khi vết thương trong lòng bạn sâu lại càng sâu.
 
Đường cùng hay ngõ cụt, vốn không phải hiện ra chỉ vì những chuyện tình đổ vỡ. Chúng ta càng không thể rơi vào địa ngục chỉ vì một bóng hình quay đi. Vẫn biết là lòng vẫn yêu nên mới đau, mới nuối tiếc. Nhưng chỉ một mình chúng ta nuối tiếc thì sự hối tiếc ấy hóa thành bất hạnh mất rồi.
 
Cảm thấy tuyệt vọng thì hãy khóc thật to, trút hết oan ức và tủi hờn ra để khóc, trút hết sự căm giận ra mà khóc. Để rồi khi nước mắt cạn có thể giấu nỗi đau vào trong tim, bình thản đối diện với bóng lưng đã quay đi mà tiếp tục sống tốt. Để rồi không chạy theo hay níu kéo van xin kẻ phản bội, để rồi không sai lầm mà biến mình thành người ngốc nghếch.
 
Đừng níu kéo những kẻ phản bội 1
Người đi rồi thì sao? Chỉ để lại cho chúng ta những vết thương. Kỷ niệm xưa cũ dù có đẹp đến mấy, có như phim điện ảnh hay tiểu thuyết diễm tình thì cũng hãy coi nó như quá khứ đã qua. Đóng lại một trang là đóng lại dấu ấn một lúc nào đó cũng sẽ nhạt nhòa. Thời gian sẽ giúp ta trưởng thành, không thể hoàn toàn quên lãng những chuyện đau lòng và bỏ đi những vết thương, nhưng sẽ là nhớ về chúng mà không còn cảm thấy xót xa hay tiếc nuối nữa.
Chuyến tàu tuổi trẻ, rồi sẽ phải trải qua hết, gặp gỡ hết những người sẽ phải gặp trong đời. Có ai đó chỉ là người qua đường, có ai đó là người khắc cốt ghi tâm, có ai đó là người mà ở bên người ấy chúng ta thấy hạnh phúc, cũng có ai đó đến và để lại những vết thương.
 
Thế nên, đừng níu kéo một khi ai đó đã quyết tâm từ bỏ chúng ta. Cũng đừng tiêu tốn quá nhiều thời gian và nước mắt chỉ để tự hành hạ bản thân qua những lần dày vò trái tim vì nhung nhớ.
 
Chỉ cần tự thuyết phục thành công bản thân rằng, không nên phung phí tuổi trẻ lên những người không xứng đáng. Những người mà hôm nay có thể phản bội chúng ta chỉ để chạy theo một người khác, hoàn toàn chẳng thể đem lại hạnh phúc vẹn tròn cho bất cứ đối tượng nào mà người ấy yêu.
 
Buông tay đi, sẽ có người khác chờ. Một lần đau thương trôi qua, sẽ hiện ra một bậc thang để leo lên hạnh phúc. Dũng cảm để mặc người quay bước, chỉ cần giữ lấy bản thân để vượt qua đầm lầy thương tổn.
 
Để rồi sau này nếu có ai hỏi: Phải làm gì nếu người mình yêu trở thành kẻ phản bội, chạy theo người khác, có thể trả lời một cách rành mạch. Hãy buông tay đi thôi!
http://kenh14.vn/goc-trai-tim/dung-niu-keo-nhung-ke-phan-boi-20140307113229153.chn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST