Em là người bạn rất tốt của anh, đến nỗi nều như chúng ta đi trên một chiếc thuyền sắp chìm mà chỉ có một chiếc áo phao, anh chắc chắn sẽ nhớ em lắm.
Khi em ra đi, anh cảm thấy mọi thứ thật tệ. Anh cầu xin em đừng quay lại làm cho mọi thứ tệ thêm.
Em thường mong khi chết sẽ được lên thiên đàng, vậy tốt nhất anh nên mong mình được xuống địa ngục thôi.
Em luôn nói là muốn mang lại hạnh phúc cho anh, vậy sao em còn ở đây ám ảnh anh mãi?
Em còn nhớ những ngày ta mới yêu nhau tuyệt vời như thế nào không? Thật tiếc là ta lại cưới nhau.
Anh say sưa, cờ bạc, anh xử tệ với em, thậm chí anh còn ngoại tình nữa, nhưng em vẫn không bỏ đi. Em quả là một người phụ nữ lì lợm, làm đủ cách vẫn không đuổi đi được.
Tuần trăng mật ở Hạ Long tuyệt quá. Nhưng giá mà không có em ở đó, sẽ còn tuyệt hơn nhiều.
Không cần phải buồn vì con mèo lỡ ăn mất cái bánh em làm cho anh đâu em à, bọn mèo có sức đề kháng rất tốt mà.
Trên bàn làm việc, anh luôn đặt hình của em. Để mỗi khi nhìn vào đó anh lại có thêm động lực làm việc, bởi vì " vấn đề nan giải như này mình còn giải quyết được huống chi việc khác"
Nếu một hạt cát nói được câu "anh yêu em" thì anh muốn dành tặng em tất cả các bãi cát trên thế giới này. Chứ thật lòng anh không muốn nói!
"Một ngàn người yêu em trong đó có anh. Mười người yêu em trong đó còn anh. Còn hai người yêu em .... anh xin phép ra đi, thằng kia còn ở lại!"
Nếu khoảng cách từ em và anh là 1000 bước. anh chỉ xin em bước 1 bước còn 999 bước còn lại là để cho anh có được khoảng cách an toàn!!!
Với thế giới em chỉ là một ai đó nhưng với anh em là chẳng là gì cả...
Nhận xét
Đăng nhận xét