Chuyển đến nội dung chính

Chạnh lòng xóm nghèo phụ nữ mưu sinh với nghề nhặt rau muống thuê

nhatraumuong1
Xóm nghèo nhặt rau muống thuê ấy nằm ở gần Rạch Gò Dưa, thuộc P.Tam Phú (Q.Thủ Đức, TP.HCM). 

nhatraumuong2
Xóm chuyên nghề nhặt rau muống thuê có khoảng 8 hộ với 20 người làm nghề này từ khoảng 10 năm nay, trong đó chủ yếu là phụ nữ.

nhatraumuong3
Họ chủ yếu là những dân lao động nghèo từ các tỉnh miền Tây Nam Bộ, miền Bắc dắt díu vào đây mưu sinh. 

nhatraumuong4
Mỗi người một hoàn cảnh nhưng hằng ngày, họ đều cần mẫn với công việc, ngồi từ sáng đến chiều chỉ để tuốt lá rau muống lấy phần thân rau.

nhatraumuong5
Những bó rau muống được mang từ các quận Thủ Đức, Hóc Môn, Gò Vấp... về đây để họ tuốt lá. Thân rau muống sau đó được bó lại và đưa đến cơ sở bào rồi phân phối đến các quán ăn khắp Sài Gòn.

nhatraumuong6
Bà Lê Thị Linh (80 tuổi), có thâm niên hơn 4 năm làm công việc này. Từ Nam Định vào Sài Gòn, bà hiện sống cùng con rể và con gái. Cuộc sống của cả nhà chưa ổn định, bà xin làmnghề nhặt rau muống thuê kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống.

nhatraumuong8
Mỗi ngày, bà Linh đi bộ hơn 1km từ nhà đến xóm làm việc. Làm từ 8 giờ sáng đến 16 giờ, bà nhặt được khoảng 6 bó rau, mỗi bó nặng 10 ký. "Mình già rồi, ngồi một chỗ làm việc vẫn đỡ hơn là đi lang thang ngoài đường bán vé số, buôn ve chai chẳng hạn. Công việc này cũng không có gì khó khăn, nặng nhọc nhưng thu thu nhập thì thấp lắm", bà Linh chia sẻ.

nhatraumuong9
Chị Nguyễn Thị Mẹo (68 tuổi, quê Soc Trăng) cũng làm công việc nhặt rau muống thuê này được hơn 4 năm. 

nhatraumuong10
Ở quê làm ruộng không đủ ăn, con lại bệnh tật, chị đành bỏ quê lên Sài Gòn mưu sinh. Đất ruộng ở quê phần chị cầm cố, phần giao cho chồng trông coi. Mỗi ngày, chị nhặt từ từ 8 - 10 bó rau muống.

nhatraumuong11
Cũng quê ở Sóc Trăng, chị Lý Thị Sà Quếch (dân tộc Khmer) vì thấy cảnh làm ruộng thuê cực khổ nên rời quê hương kiếm kế sinh nhai. Chồng mất sớm, chị mang theo 4 người con (lớn nhất 30 tuổi), thuê căn nhà trọ lụp xup với giá 800 ngàn/tháng để ở. Trong ảnh, chị đang ngồinhặt rau muống ngay trước cửa nhà.

nhatraumuong12
Các con chị đều chưa có công ăn việc làm ổn định. "Công này này thường xuyên tiếp xúc với nước bẩn nên ở đây ai cũng bị nước ăn tay, ăn chân, ngứa ngáy rất khó chịu. Mỗi tối về phải bôi thuốc cầm cự", chị chia sẻ. Những người làm nghề này cho biết, họ có thể đeo bao tay khi làm việc, nhưng nếu vậy, năng suất sẽ giảm đi nhiều.

nhatraumuong13
Đôi bàn chân của bà Linh mốc trắng vì bị nước ăn. Ngoài ra, do ngồi nhiều nên mỗi tối về nhà, bà lại uể oải, đau nhức khắp mình mẩy.

nhatraumuong14
Khá nhất trong xóm nhặt rau muống thuê là bà Hạnh (70 tuổi). Bà có nhà cửa ở đây, con cái có công việc ổn định. Bà làm công việc này chỉ để không phụ thuộc con cháu và vì "ở nhà rảnh cũng không biết làm gì cho qua ngày". Còn lại, hầu hết người làm nghề này đều nghèo, thu nhập thấp và bấp bênh.

nhatraumuong15
Mỗi ký rau muống khi nhặt xong được trả 1.000 đồng/ký. Mỗi ngày, người nào chăm chỉ thì cũng chỉ nhặt được hơn 10 bó.

nhatraumuong16
Công việc này nhộn nhịp nhất là vào buổi sáng. Buổi chiều sẽ có người đến lấy rau muống mang đi cơ sở bào rau.

cas
Ngoài ra, còn có một vài người đều đặn ghé xóm để xin lá rau muống về cho cá, gà, heo... ăn.

nhatraumuong16
Vì thu nhập bấp bênh, nên nơi ở của họ là những căn nhà trọ chật hẹp, lụp xụp. "Ở đây gần con rạch nên khá ô nhiễm, nhiều ruồi muỗi. Mỗi khi mưa lớn thì nước lại ngập lênh láng", ông Danh Tài, một người sống trong xóm cho biết.

nhatraumuong17
Đến chiều muộn, công việc của những dân lao động nghèo với nghề nhặt rau muống thuêmới kết thúc. Cuộc sống của họ đa phần chỉ quanh quẩn xóm trọ, làm bạn với những cây rau muống từ ngày này sang ngày khác. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST