Chuyển đến nội dung chính

Tôi đã mất cơ hội thu nhập 1500 đô/tháng như thế nào?

Tôi là Quang, một chuyên viên marketing.

Chuyện tôi chia sẻ ở đây hẳn sẽ khiến nhiều người cho rằng nhảm nhí và không có thật, nhưng tôi cần gì phải nói dối, và cái mức lương 1500$ cũng không có gì là quá to tát, nhưng với tôi khi đó, nó là một sự hối tiếc lớn.

Cơ hội đến với tôi thế nào?

Năm 2012, công ty đang làm của tôi có cơ hội làm việc với một đối tác có khách hàng ở nước ngoài đang muốn đưa một sản phẩm vào Việt Nam. Tôi được giao làm việc trực tiếp với đối tác đó và khách hàng chung của chúng tôi là một công ty Mỹ có thị trường toàn cầu.
Trong 2 tháng, công việc chủ yếu qua email và tôi làm việc trực tiếp với đối tác. Kết quả khả quan và tôi được cả đối tác và khách hàng đánh giá rất tốt. Một ngày cuối tuần, trưởng nhóm đối tác mời cafe tôi và nói với tôi rằng, CEO toàn cầu khách hàng kia muốn mời tôi cộng tác riêng với họ trong việc quản lý các hạng mục marketing tại thị trường Việt Nam. Tôi không cần bỏ công ty cũ, nhưng họ muốn có tôi như một người nắm xuyên suốt mọi vấn đề marketing mà họ chạy ở Việt Nam như một đầu mối quan trọng.

Mức lương thực sự làm tôi sốc

Tôi còn đắn đo một chút, nhưng khi nghe mức lương tôi đã thực sự rất choáng… 1500$/tháng cho mức khởi điểm! CEO công ty khách hàng hôm sau đã trực tiếp gửi email cho tôi mời tôi tham gia cuộc họp online (cùng với trưởng nhóm phía đối tác) vào 10h tối hôm sau nữa (họ họp tối vì đó là buổi sáng ở Mỹ), tôi đồng ý sẽ họp và có lẽ là với điều kiện làm việc như thế, chả tội gì lại từ chối cơ hội.

Và tôi đánh mất cơ hội không cách nào khác

Trong buổi họp ngày hôm đó, mọi người gần như hiểu được rằng năng lực của tôi có thể hoàn toàn đáp ứng được công việc, nhưng điều tồi tệ đã xảy ra lại không phải ở vấn đề chuyên môn, nó đến từ sự giao tiếp giữa chúng tôi. Bất đồng ngôn ngữ khiến cho sự trao đổi diễn ra tốn nhiều thời gian và tôi nhiều lúc phải đợi anh bạn đối tác phiên dịch ra cho tôi và diễn giải lại cho khách hàng.
Tôi vẫn tự tin vào năng lực của mình cho đến khi nhận được email của anh đối tác. Tôi vẫn còn lưu email ở đây như một kỷ niệm không thể nào quên trong cuộc đời:


Email trao đổi của tôi và đối tác làm tôi vô cùng thất vọng…
Lời nhắn nhủ từ AROMA: Có rất nhiều chia sẻ từ học viên AROMA, và chúng tôi chọn đưa chia sẻ của anh Quang để đăng lên web vì hoàn cảnh của anh có vẻ khá gần với nhiều người. Chỉ tiếc rằng, nếu anh Quang gặp chúng tôi sớm hơn thì giờ đây mọi thứ đã tốt lành rồi. Anh Quang còn cho biết, người được công ty Mỹ kia chọn mới đây đã được sang Mỹ làm việc chính thức 2 năm với mức lương khoảng 200.000$/năm…

Quá muộn, tôi hối tiếc thì đã không kịp

Tôi đã tìm một khoá học, nhưng rồi, ngay sau vài ngày, đối tác của tôi báo lại rằng, công ty đã từ chối…
Tôi viết ra đây chỉ muốn nói rằng nếu bạn tự tin vào chuyên môn, rất tốt, nhưng đã đủ chưa? Biết đâu một ngày nào đó, bạn sẽ rơi vào tình huống giống như tôi – mất đi một cơ hội công việc “trong tầm tay”… đừng như vậy, hãy chuẩn bị trước thật đầy đủ, cố gắng lường trước mọi tình huống có thể, đừng đợi đến khi nó đến rồi mình mới tìm cách giải quyết.

Thông điệp từ AROMA: Liệu bạn có rơi vào trường hợp như anh Quang trên không? Hãy làm bài test để biết thực trạng ngay nhé. Click vào đây để lấy đề bài.


Giám đốc Nguyễn Thanh Tùng: “Đừng để nước đến chân mới nhảy!”

AROMA quan tâm đến tình huống của bạn. Tiếng Anh rất quan trọng, bạn chỉ có thể vươn lên một khi bạn có thể thành thạo tiếng Anh giao tiếp, đọc viết ổn, nghe nói tốt và quan trọng nhất là vốn tiếng Anh trong lĩnh vực của bạn phải được trau dồi đủ mạnh. Để làm được việc đó, ít nhất phải học liên tục 1 năm trở lên cho đến 2 năm.
Hãy học ngay những tình huống giao tiếp hàng ngày nơi công sở, học cách giải quyết các tình huống làm việc và học cách làm chủ các tình huống đó giống như trường hợp anh Quang ở trên là họp với CEO của một công ty toàn cầu. Khi đó, bạn cần phải diễn giải công việc của mình lưu loát và thành thạo, hiểu “họ đang nói gì” và quan trọng nhất là thuyết phục được họ bằng tiếng Anh!
Chia sẻ trên của một học viên theo học lâu dài tại AROMA vừa qua không phải là trường hợp cá biệt, rất nhiều người bỏ bê tiếng Anh cho đến khi va vấp, biết đâu, họ đã bỏ qua rất nhiều cơ hội cải thiện thu nhập của chính mình. Cảm ơn anh Quang đã “dũng cảm” nói ra hoàn cảnh của mình.

Cho dù bạn ở trình độ nào đi chăng nữa? Hãy làm một bài test để biết thật sự khả năng tiếng Anh của bạn “có đáng ngại” không nhé?

Để lấy đề bài, vui lòng viết lại lời nhắn ở cuối trang. Xin lưu ý rằng, bạn làm bài test xong và gửi cho chúng tôi, sẽ có kết quả gửi cho bạn. Lưu ý rằng, để tốt hơn cho việc kiểm tra, bạn nên đến văn phòng của chúng tôi theo chương trình kiểm tra miễn phí giờ hành chính, cụ thể hơn chúng tôi sẽ hướng dẫn rất chi tiết qua mail hoặc điện thoại.

Hãy để Aroma – Tiếng Anh Cho Người Đi Làm lo lắng chung nỗi lo sự nghiệp của bạn.

Hãy comment thông tin của bạn tại đây để nhận được đề bài kiểm tra nhé.
SƯu Tầm : http://aroma.vn/toi-da-mat-co-hoi-thu-nhap-1500-dothang-nhu-the-nao/

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST