Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2024

Ngồi không, nội muốn bệnh!

Trời mưa, nội ngồi trên bộ ván nhìn xa xăm ra trước sân nhà, phía có con ngõ nhỏ dẫn ra đường cái. Biết nội đang ngóng chú Út trên thành phố gần tháng nay nay chưa về thăm nội, tôi rón rén lại gần bên nội và thỏ thẻ: Con ngoáy trầu cho nội ăn nha! Rồi nhanh nhảu với tay cầm chiếc ống ngoáy chờ nội têm trầu bỏ vào để tôi ngoáy. Nội lựa một lá trầu xanh mướt, lấy tay vuốt vuốt rồi ngắt ngọn lá bỏ qua một bên. Quả cau tươi, nội dùng dao bổ ra làm tư, tách lấy một phần hạt cau. Tôi rất thích con dao bổ cau của nội. Không biết nội dùng từ bao giờ mà lưỡi dao mòn khuyết một bên khá sâu, nhưng con dao rất chắc và sắc lẹm, vì thế không bao giờ nội cho phép tôi dùng đến. Sau cùng, chờ nội quệt một chút vôi non lên lá trầu xanh, cuộn vào một góc hạt cau là tôi vội vàng cầm lấy bỏ vào chiếc ống ngoáy nhỏ xíu bằng đồng. Một tay tôi giữ chặt ống ngoáy, còn tay kia thì cầm chiếc chìa, ngoáy thật mạnh vào miếng trầu cho đến khi nào hỗn hợp trầu cau nhừ ra thì đưa cho nội.   Tuổi già cần được nghỉ ngơ

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở quê, có mấy loại

Bình dị như hoa huệ chuối

Nhà có mảnh vườn nho nhỏ trước sân, lâu nay mãi lo công việc mình quên chăm sóc để cỏ dại mọc um tùm. Cả tháng nay gặp trời mưa, thế là các loại dây leo trở mình vươn những chiếc ngọn dài ngoằng đeo bám tùm lum lên mái nhà, có ngọn bò vào tận cửa sổ. Thế là một ngày chủ nhật đẹp trời, tôi quyết định không đi chơi, ở nhà dọn vườn cho sạch sẽ.   Ban đầu, tôi nhổ hết những bụi cỏ dại và những đám dây leo rậm rạp, khoảng sân giờ trông đã sáng sủa hơn. Sau đó, tôi sắp xếp lại vị trí các chậu hoa. Thay giá thể cho mấy giò lan còi cọc. Tỉa bớt những cành nhánh héo khô của cây hoa hồng và cây cúc vạn niên. Xong xuôi đâu đó, tôi đứng ngắm lại mảnh vườn, sực nhớ thiếu thiếu một thứ gì đó. Để tôi nhớ lại từ từ. Hồi xưa, hồi tôi còn bé, trước sân nhà có cây mận quả trắng. Kế bên cậy mận, má đặt một lu nước để mỗi khi đi làm về, ba ra lu múc nước rửa mặt. Sau này, ba mua xi măng về trộn cát tráng lại cái sân để bà nội đi bớt trơn trợt. Chỗ có cây mận, ba xây gạch thành vòng tròn quanh gốc cây như m
  Bạn sẽ nghĩ rằng họ yêu nhầm người, nhưng thực tế là họ đang yêu đúng người. Cô chuốt bút chì sẽ chỉ bào mòn anh bút chì còn cô đai ốc sẽ khiến anh bu lông bị hạn chế cử động. Thỉnh thoảng khi chúng ta tin rằng chúng ta hợp với đối phương trên nhiều phương diện, có thể chúng ta lại không đủ tốt và hữu ích cho cuộc đời của họ. Kiểu quan hệ hay kiểu bạn đời bạn đang có là gì không quan trọng, điều quan trọng là hai bạn khiến đối phương cảm thấy thế nào và giá trị các bạn đem lại cho nhau. (Ngô Triệu Khánh Ngọc Sưu tầm)
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST
  "Sau đó, tình cảm biến mất, người cũng rời đi, hồi ức còn lại vụn vặt, buồn vui cũng chẳng còn nhớ rõ. Chỉ biết rằng, một người trước đây từng thân thiết đến vậy, sau này sẽ không có lại nữa." - Nhụy Hy Ảnh phim: My Love (2021)
  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)
  BỊ HỦY KẾT BẠN Bỗng một hôm nhận ra Mình bị hủy kết bạn Từ một người từng thân Liệu bạn có hụt hẫng Có người cảm thấy buồn Người lại chẳng quan tâm Nhưng nếu duyên đã cạn Thì quên trong âm thầm Đã nhấn nút unfriend Lỡ gặp thì đừng thẹn Không hợp nên ấn hủy Chứ phiền lòng làm chi #Per #ThercuaPer
  Cô ấy nhét hộp sao vào tay hắn: “Mở ra đi. Đọc cho tớ nghe xem bên trong viết gì.” Hắn tần ngần mở ra nhưng đọc không nên lời. “Nghe này, tớ không quan tâm mình cách nhau bao nhiêu thế giới. Thử đi. Không hợp thật thì tính sau. Được không?” Cô ấy nhìn hắn. Hắn mím môi, rồi lắc đầu. “Tại sao?” Hắn ngập ngừng: “Tớ thích cậu… Nhưng con trai không thể để con gái tỏ tình trước được nên… đợi sáng mai nhé?” Cô cười khúc khích. Hắn tặng cô một bông hoa vào sáng sớm. Trời vẫn còn sương. Cô ngáp ngắn ngáp dài đứng trước cửa. Hắn thì vội vã lôi cái khăn trong cốp con xe máy cà tàng ra, trùm lên đầu cô: “Tớ định đợi lúc nữa nhưng…” “Sao? Nóng vội muốn biến chị đây thành bạn gái quá chứ gì?” Cô hỏi. Hắn gật đầu. Hai người cứ vậy yêu đương. ------ Ngày mai mưa tan - Chà Dù mưa nặng hạt thế nào, trời cũng sẽ tạnh
  "Nếu một người đàn ông thực sự yêu bạn Cho dù anh ấy sống nội tâm như thế nào, Dù anh ấy 18 hay 38 tuổi Anh ấy chắc chắn sẽ chủ động Những người như vậy sẽ không để bạn phải chờ đợi anh ấy. Sẽ không cho người khác cơ hội để cướp bạn đi mất Sẽ không làm bạn buồn, sẽ không đột nhiên biến mất, sẽ không bận rộn Nếu không, thì anh ấy không thích bạn lắm đâu." - Weibo I Mê Mê dịch Ảnh phim: The Fox and The Hound (1981)
  “Chúng ta, chia tay rồi. Không phải vì em sai hay là anh không tốt. Chỉ là chúng ta không phải là của nhau. Là anh không thể thay đổi mà em thì không còn sức chịu đựng. Là em không thể thoải mái hơn trong khi anh lại cần tự do. Anh và em, chúng ta đều tốt, chỉ có điều không phải là của nhau. Nhưng chẳng sao cả. Sau này dù là anh, hay là em thì cũng sẽ gặp được một người khác, phù hợp với bản thân mình hơn. Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc, chỉ là không phải với nhau. Đừng buồn nữa, anh mất em rồi. Đừng buồn nữa, anh sẽ gặp được người khác thôi”
  Tôi khi nghe lại bản ghi âm giọng nói của chính mình:
  Ko cưới sau này giià ở với ai  
  Mua cái gì cũng phải thử trước mới an tâm được
" tôi đã từ bỏ bạn rồi , cảm ơn bạn đã đến. "  
  "Dáng vẻ tự tin của một đứa trẻ được lớn lên trong một gia đình hạnh phúc là điều mà một đứa trẻ bất hạnh lớn lên trong một gia đình tan vỡ không thể bắt chước được." - "Cái giá của hạnh phúc" đang chiếu tại rạp. -
  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu. Những thứ tôi thấy rất hay thì cô ấy lại không hứng thú, những thứ cô ấy thích thì tôi lại cảm thấy rất ngớ ngẩn. Ví dụ, tôi thích xem quần vợt và các giải thi đấu. Cô ấy thích xem phim truyền hình, đặc biệt là xem phim truyền hình HQ, mỗi lần xem đều cười khúc khích. Tôi đi làm về thường đọc sách và rất lười. Cô ấy thì siêng năng, mỗi ngày đều giặt quần áo, làm việc nhà, mua trái cây, mua đồ ăn nhẹ, cắt trái cây, nấu ăn và dọn dẹp ở nhà. Tôi không thích ăn bên ngoài, cô ấy sẽ chuẩn bị bữa trưa và đồ ăn nhẹ + trái cây cho tôi vào mỗi buổi sáng. Cô ấy cảm thấy tôi làm việc bên ngoài quá vất vả, nhưng thật ra cũng không vất vả lắm, vì cô ấy cảm thấy vậy nên tôi cũng giả vờ là bản thân rất vất vả. Sáng thứ bảy tôi không phải đi làm nên thức dậy muộn, cô ấy sẽ rón rén dậy đi ra ngoài, đến dép cũng không mang. Quan niệm về tiêu dùng cũng khác, tôi ngh
  Một ông bên kia đăng ảnh chia sẻ chuyện em trai của người yêu cũ vẫn thi thoảng tìm ổng rủ đi chơi dù đã chia tay với chị gái ẻm nửa năm nay, một ông khác comment thế này, đọc thấy dễ thương mà cũng có tý bùi ngùi: "Thằng nhỏ gọi ông là anh rể không phải vì ông mua cho nó đồ ăn, mà chứng tỏ ông sống rất đàng hoàng, chị gái nó không hề nói xấu một câu nào về ông trước mặt em trai ấy." Nguồn FB:  Phong Vị Nhất Sinh 風味一生  
Sẽ có những ngày, sáng thức dậy, tự nhiên lòng buồn rười rượi. Nhưng lại không hiểu vì sao lại thấy buồn thiu. Buồn cực. Tui không có động lực hay cảm hứng làm gì hết, cũng không muốn động tay làm gì vì sẽ chẳng đến đâu. Sẽ có những ngày, tui chỉ muốn nằm. Nằm im lìm, tay lướt điện thoại trong vô thức, đầu óc không nghĩ suy hay bận tâm. Tui tạm để sau đầu. Quên hết. Quên đi những bộn bề căng thẳng mà nằm ì ạch trên giường thôi. Tui tạm gọi đó là những ngày “thảnh thơi” Thảnh thơi tâm trí, tránh xa khỏi thực tại khắc nghiệt ấy. #vàng   Nguồn: fanpage  Màu Vàng