Chuyển đến nội dung chính

Hình ảnh vải Lục Ngạn như chợ hoa đào xôn xao cộng đồng mạng



Sau khi báo chí đăng tải những hình ảnh hàng nghìn xe thồ vải gây tắc nghẽn quốc lộ, rất nhiều tác phẩm được chia sẻ trên mạng cùng với những lo lắng cho người nông dân.

  Chợ Kép, thị trấn Chũ, xã Phượng Sơn... tại Lục Ngạn (Bắc Giang) là những vựa vải lớn nhất cả nước. Mỗi dịp tháng 6 hàng năm, hàng nghìn chủ vườn chở hàng tới bán khiến cho khu vực này đông nghịt người.

Hình ảnh này của tác giả Vũ Minh Quân sau khi chụp và đăng lên mạng xã hội Facebook đã có hàng trăm lượt thích và chia sẻ.

  Nhiều người cho rằng gam màu đỏ rực của bức ảnh giống không khí chợ hoa đào ngày Tết. "Không thể tin nổi vải lại nhiều thế, vải được mùa thì lại mất giá, khổ nông dân thôi" là một trong những bình luận trên mạng.

  Giá vải tại đây có nhiều loại. Vải rụng là 5000 đồng/kg dùng làm vải khô, loại khác rẻ nhất 8000 đồng, đắt nhất 18.000 đồng, còn thông thường là 15.000 đồng/kg. Độc giả Zing có tên KINTENSTEN CUONG bình luận : "Sắp có cảnh ép giá nữa rồi. Ôi tội người nông dân quá".

  Còn độc giả Thuận Nguyễn Thị từ miền Nam cho rằng vải Lục Ngạn từ lâu đã trở thành một thương hiệu: "Ngon quá, nhìn mà thèm không chịu được, trong này đang đắt mà không thấy vải từ ngoài đó vào nhỉ".

  Một chủ hàng cho biết, những loại vải đẹp chủ yếu để xuất khẩu và đưa vào thị trường miền Nam. Còn ở các thị trường khác đa phần không phải vải Lục Ngạn. Bạn đọc Quyết Chí Đào cho biết: "Tôi ở Thái Nguyên gần Bắc Giang, sáng ra chợ người bán hàng bán vải có 10.000 đồng/kg, họ kêu đó là vải Lục Ngạn. Mua về ăn thì quả vải hạt rất là to, không phải vải Thiều. Thiết nghĩ các cơ quan quản lý của Bắc Giang nên có cách nào đó để đảm bảo thương hiệu vải thiều Lục Ngạn chứ không lại khổ người nông dân thôi".

  Những loại mang về Hà Nội và các tỉnh miền Bắc lái buôn xếp thẳng vào xe tải, không cần phải đóng thùng xốp. Bạn Mạnh Hùng than thở: "Hà Nội toàn ăn vải đểu hột to đùng chua chua. Đâu phải chỗ nào cũng bán vải ngon như thế kia. Ngon thế bán đắt lắm. Qua nhiều tay buôn vải Lục Ngạn đội lên giá toàn hơn 30.000 đồng/kg.

  Đến Lục Ngạn người dân sẽ thấy vải tràn lan khắp nơi, bày tràn ra vỉa hè, lề đường. Độc giả Zing.vn, bạn Phạm Ngọc Bảo chia sẻ "Việt Nam quê hương tôi! Kẻ ăn không hết người lần không ra. Nơi thì đổ đống cả ra, nơi thì thiếu thốn xót xa nỗi lòng".

  Một người phụ nữ quê Nam Định lên đây buôn bán vải đã 3 năm. Chị xây hẳn một bếp sấy vải khiến khách mới đến tưởng lầm là chuồng nuôi gia súc.

Những ngày này lực lượng công nhân vận chuyển vải hoạt động ngày đêm, rất vất vả.

  Năm nay giá vải thấp hơn so với mọi năm một phần là do thương lái Trung Quốc nhập ít. Một người kinh doanh cho biết, thời điểm này năm 2013, lúc cao điểm, loại 1 lên tới 28.000/kg.

  Vải Bắc Giang có đặc điểm khi mới chín múi dày, vỏ đỏ hồng rất hấp dẫn thực khách. Bạn MinhHH bình luận: "Nhìn ảnh này bạn có bị kích thích không, tớ cam đoan là đang nuốt nước miếng ừng ực".

Nhìn chung các ý kiến đều cho rằng, người nông dân Việt Nam dù được mùa hay mất mùa đều có nỗi khổ khác nhau.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST