Chuyển đến nội dung chính

Trái tim không ngủ yên


Không biết "Tình yêu là gì ?? " mà làm em buồn hơn không có gì để buồn, có phải khi chia xa là trái tim mỗi người đều được chôn giấu không, vậy sao em lại không thể làm thế !


Chẳng lẽ em phải vứt bỏ trái tim chứa đựng tình cảm của em và anh xuống đáy vực sâu thẳm hay sao, và coi nó chỉ là tình yêu ngày hôm qua !


Và để em mang một thân thể không có trái tim khắc bóng dáng anh ! Chẳng lẽ em phải tạo lối thoát cho trái tim của em ra ngoài ??


Nói vậy chứ phải đâu có dễ thế đâu ! Cho dù em đã chôn sâu trong lòng nhưng ký ức, hình ảnh xưa vẫn thấp thoáng xung quanh em.


Anh có biết không ! Em sẽ không ngừng yêu.....


Luôn mang hi vong , niềm tin là sẽ quay lại yêu tôi như lúc đầu , thiếu bóng anhlàm tôi ngu mờ theo năm tháng!


Cho dù cuộc sống của tôi và anh đang gặp chông gai , bão tố thì tôi vẫn muốn được sát cánh bên anh để vượt qua những thử thách của tình yêu


Anh có thấy không ! Em đã và đang lắng nghe những tiếng gọi của tình yêu, những câu nói yêu thương của anh đã từng nói với em và em tin một ngày nào đó tôi lại được nghe giọng nói yêu thương của anh.


Ngày qua ngày , em vẫn luôn chăm sóc trái tim chôn giấu bao nay, với hi vọng nó sẽ mọc lên cái tình cảm mà em mơ ước.


Trái tim em vẫn đang lang thang ngoài cuộc sống, nó chỉ đứng yên rồi , bật dậy lên xuống một cách thản thương , như miếng mồi ngon " cắn miếng này rồi đến miếng khác".


Nó không khác gì cách tra tấn trái tim của em. Hãy suy nghĩ thử đi, nỗi đau nào bằng nỗi đau về tinh thần và thể xác , nhất với trái tim em thì đang rất là đau không khác gì hàng ngàn mũi đinh đâm vào.


Vậy chẳng lẽ em đành bỏ cuộc và đeo chiếc mặt nạ che dấu sự thật bên ngoài hay sao ? Miệng tuy vui cười nhưng lòng em đang khóc.


Trái tim em vẫn ghi nhớ qua những câu chữ, những hình ảnh chứa đựng một bí ẩn về tình yêu.


Ngay cả em vẫn không khác gì về trái tím , " nó đau thì tôi đau " , "nó hạnh phúc thì tôi cũng vậy ".


Những câu chúc dường như là vô nghĩa, em rất muốn được tận mắt chứng kiến sự vui buồn của anh trong các buổi vui buồn.


Dùng điện thoại để tâm sự khi em và anh mới quen nhau được mấy ngày , càng nói càng buồn vì từ rất lâu nay anh chưa bao giờ gọi lại cho em.


Khi nào buồn em lại nắm và giữ chặt trái tim mang tình cảm của em dành cho an , cho dù nó đã te tua rách nát.


Em coi phim tình cảm , lại càng thấy tủi thân vì em chưa từng được như vậy trong phim hay cuộc sống.


Mặt trái của cái bóng từng đã hiền lành giờ không khác gì con quỷ dữ đang khát khao một con mồi nào đó.


Mặt chính em là người chỉ biết yêu đơn phương và kết quả thì như anh đã biết em chưa từng kìm hãm cái con tim bé nhỏ

Có phải thế mà nó đã tiếp thêm động lực để nhớ về anh , nhớ về câu hát yêu thương vào cuộc sống.

Luôn luôn bảo vệ cho trái tim của chính em và anh cho dù anh không còn bên cạnh em nữa.

Đã đến lúc em để anh lại với cái hạnh phúc mà em đang có , Nhưng không thể không thể quên đi hình bóng em được , và em sẽ đứng từ xa và luôn cầu sự may mắn cho anh trong cuộc sống lẫn tình yêu.

http://blog.zing.vn/jb/dt/ti_can_1310/5248212?from=like

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

  "Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi." - Mạc Y Phi dịch Ảnh phim: Love Actually (2003)

Chỉ có vậy thôi hà...

  Nhìn chồng con sì sụp ăn, tôi thấy trong lòng sung sướng lạ. Tôi chợt nghĩ, thật ra, món ăn ngon không chỉ vì nó ngon mà còn vì tấm lòng của người nấu và vì cái cách mà người được phục vụ thụ hưởng nó...     Cá rô đồng thịt rất dai, chắc và thơm... Cuối tuần, mấy thằng lính kéo nhau đi câu cá tuốt ngoài Bình Chánh. Xế chiều tụi nó tấp ngang thảy cho tôi mấy con cá rô đồng “chiến lợi phẩm”. Nhìn mấy con cá giãy đành đạch dưới đất, tôi la lên: “Thôi, đem về cho vợ con đi, chị mới đi chợ hồi sáng, nhà còn đồ ăn”. Một thằng nhăn răng cười: “Em đem cái của nợ này về, chẳng những không được thưởng mà có khi còn bị ăn đòn. Vợ em có biết mần cá đâu?”. Thế nó tưởng tôi biết à? Bây giờ cái gì cũng làm sẵn. Mua về là bỏ vô nồi nấu nướng, gọn hơ! Thuở đời nay có thấy ai đi chợ mà xách con cá còn nhảy đành đạch về không? Nói cách mấy thằng lính cũng không nghe, tôi đành phải mang cá bỏ vô thau nước “rộng” lại. Thật tình là thấy cái vây cá giương lên tua tủa, tôi rất sợ. Hồi nhỏ ở qu...
  "Thật ra, không có ai vì cuộc sống bận rộn, cuống quýt mà rời xa người này người kia. Chỉ là nhờ cuộc sống bận rộn, người ta mới nhận ra rằng họ chỉ có thể dành thời gian cho những người thực sự xứng đáng trong quỹ thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình. Hãy trân trọng những người dành thời gian cho mình, và trân quý thời gian của chính bản thân mình. Vì đến lúc mình sẽ biết: Trăm năm thật ra cũng chỉ là hữu hạn." - ST